Bài 9: Phương pháp Tu Thân là Bước 1 giúp con người tiến vào cửa Đạo
Phương pháp tu thân sẽ giúp con người vượt qua các trở ngại để tiến vào cửa đạo. Có rất nhiều phương pháp tu hành tùy theo quan niệm cá nhân, hoàn cảnh xã hội chung quanh, tôn giáo… Nhưng tất cả đều nhắm mục đích chung là giải thoát. Không quan niệm áp đặt một phương pháp nào, mà để mỗi cá nhân tùy theo sở thích lựa chọn. Chỉ khuyên họ nên sáng suốt kiểm soát cách thức Tu hành để tránh các sai lầm thông thường.
Như chúng ta biết, trên các con tàu lướt sóng ngoài biển khơi bao la, cứ khoảng nửa giờ, phải định căn theo bản đồ, xem địa bàn, đo phương hướng để xác định vị trí con tàu. Để không bị lạc và biết đang đi ở vị trí nào và rồi đi đến đâu.
Việc Tu Đạo cũng vậy, biết mình ở đâu và đi đến đâu là câu hỏi quan trọng của mọi người trên đường Đạo. Trên con đường Tu hành, người tu lúc nào cũng phải luôn luôn tự hỏi về mình, để kịp thời sửa sai các lỗi lầm thông thường vì sai một ly đi một dặm.
Khi con tàu rời bến, một lỗi lầm nhỏ từ khởi điểm có thể làm con tàu đi xa mục tiêu vài chục hải lý. Đường tu cũng thế, định hướng ban đầu hoặc một ý niệm sai lầm cũng có thể khiến ta đi vào Tà Đạo lúc nào không hay.
Phương pháp không chú trọng đến hình thức, mà chỉ nhắm vào kiểm soát thường xuyên quan niệm của người tu đối với bản thân mình, với mọi người chung quanh. Phải tự xét mình, kiểm soát tư tưởng của mình từng ngày, từng giờ, rồi suy ngẫm về bản ngã, chân ngã.
Người hiểu Đạo là người ân cần lo lắng cho linh hồn hơn là cái xác thân tạm bợ. Chân lý này giúp cho người tu tránh các tội ác, các phiền não, vì đa số người đều “lầm tưởng mình là xác thân” nên lo lắng, chìêu chuộng nó đủ điều. Để cho xác thân được sung sướng họ đã không ngần ngại giết nhau, làm hại nhau, lừa bịp lẫn nhau, thậm trí làm tất cả những gì xấu xa, tồi bại.
Nếu ý thức được chân lý này thì ai lại còn vơ vét của cải, vật chất làm gì, vì các thứ đó đâu có ích lợi gì cho linh hồn. Người hiểu biết đường đạo ý thức “linh hồn là ta”, là người làm chủ, còn xác thân chỉ là con ngựa để ta cưỡi đi trên đường. Người chưa hiểu biết nhận mình là con ngựa và cố gắng thỏa mãn các nhu cầu của họ. Họ không ý thức mình là tay kỵ mã kiêu hùng bất diệt mà cam chịu thân phận con vật yếu hèn chịu sự chi phối của thời gian và không gian.
Hoàng Trà viết ngày 30/05/2017. Không sao chép dưới mọi hình thức